Cư sĩ Vương là thành viên lớn tuổi nhất trong hội niệm Phật của chúng tôi. Năm nay bà 74 tuổi. Nhà bà ở phòng 301 dãy 3 tòa nhà 103 đường Ngô Trung Đông, khu Ngô Trung, thành phố Tô Châu. Lúc bà 59 tuổi, chồng bà mắc bệnh ung thư phổi qua đời, chỉ còn một mình bà ở vậy. Bà học Phật Pháp đến nay đã được mười mấy năm.
Khi còn trẻ bà làm việc trong nhà máy, hai cổ tay bà đã từng gãy qua, thường bị sưng nhứt khó chịu hai mươi mấy năm nay không thể làm việc nặng. Mỗi ngày bà niệm Phật lần chuỗi cũng thấy đau.
Năm năm trước bà lại bị xe đạp đụng gãy đùi trái. Bà đi bệnh viện khám qua một lần rồi không đi nữa. Một bà lão tay chân không lành lặn, còn khập khà khập khiễng đến tham gia khóa tu niệm Phật. Bà cũng thường xuyên sám hối trước Phật. Bà chắc chắn rằng kiếp trước mình đã đánh gãy tay gãy chân người khác nên kiếp này mới bị quả báo như thế.
Năm ngoái cư sĩ Vương được biết đến tư tưởng Tịnh Độ của Đại Sư Thiện Đạo. Sau khi nghe xong lời khai thị của Pháp sư Tịnh Tông, bà vui mừng phấn khởi đối với việc vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc Thế Giới của mình, bà có niềm tin vững chắc. Bà trở thành một người lão thật niệm Phật chân chánh. Thường ngày bà chỉ lo niệm Phật không lo việc khác. Mỗi ngày thời khóa của bà là niệm ba mươi nghìn câu danh hiệu Phật.
Một đêm nọ trong giấc ngủ, bà mơ thấy Phật A Di Đà đứng ở phía Đông của chùa, còn bà đứng quay mặt hướng Tây thấy Phật A Di Đà. Bà xúc động vô cùng, liên tục niệm “A Di Đà Phật! A Di Đà Phật! A Di Đà Phật!”. Phật A Di Đà đưa tay trái lên, lòng bàn tay hướng về bà, sau đó lại buông tay xuống. Bà liền nói với Phật A Di Đà:
- A Di Đà Phật! Tay con đau lắm!
Phật A Di Đà mỉm cười lại đưa tay trái lên, lòng bàn tay hướng về bà vẫy một cái, rồi nói:
- Tốt rồi!
Hôm sau tỉnh giấc, cảnh tượng trong mơ vẫn rõ ràng như thật. Sau đó chỗ sưng ở cổ tay từ từ giảm đi. Hai hôm sau chỗ đau ở cổ tay dày vặt bà suốt hơn 20 năm giờ đã hoàn toàn hết hẵn. Sau bà còn nói với các bạn đồng tu niệm Phật rằng:
- Phật A Di Đà đã trị lành tay cho bà nhưng tiếc là không nói để Phật trị lành chân cho bà!
Các bạn đồng tu nghe xong cười bà:
- Bà quá tham lam rồi!
Thế nhưng hai tháng sau chân bà cũng lành hẳn. Bây giờ, cư sĩ Vương đi đứng thoải mái bình thường. Bà buông bỏ tất cả, dốc hết thân và tâm vào niệm một câu danh hiệu Phật đến cùng, chờ mong một ngày không xa Phật A Di Đà sẽ cầm hoa sen đến rước bà về Tây Phương Cực Lạc Thế Giới.
(Ngày 02 tháng 12 năm 2008, Tịnh Độ Tông Tô Châu Niệm Phật Hội, Phan Kiên Bình ghi).
Trích Một Trăm Truyện Niệm Phật Cảm Ứng
Pháp sư Huệ Tịnh - Pháp sư Tịnh Tông