Bản Nguyện An Tâm, Mắc Bệnh Nguy Vẫn Vui Vẻ

NPSTD7

 

Bản Nguyện An Tâm, Mắc Bệnh Nguy Vẫn Vui Vẻ

Lão cư sĩ Diệp Thành Phấn, 72 tuổi, người Thiên Tân. Lúc trẻ bà ở góa nuôi 2 con, một gái một trai, không nơi nương tựa, trải qua biết bao gian nan cực khổ. Bà chịu đựng và cảm nhận sâu sắc sự đau khổ của đời người. Khi nghe Pháp Phật bà mới biết, tất cả cảnh giới khổ vui của đời người đều do nhân duyên quả báo, nghiệp lực dẫn dắt luân hồi không ngừng. Hiểu được lý nhân quả này, bà liền phát nguyện trong đời này phải liễu thoát sanh tử luân hồi.

Vì thế vào cuối năm 1999, bà Quy Y cửa Phật, tu học Pháp môn Tịnh Độ, cầu vãng sanh thế giới Tây Phương Cực Lạc. Vào cái ngày hoan hỉ như vậy, thế mà có một vị cư sĩ lại nói với bà:

- Bà đã già rồi, tuy là đã Quy Y Tam Bảo nhưng cũng chỉ là trồng nhân thiện mà thôi, vãng sanh là không thể nào được!

Câu nói này như một tảng đá lớn đè lên lồng ngực của bà, khiến bà không thể nào thở nổi. Từ đó tâm trạng bà nặng nề, buồn bã không vui. Bà thường hay tự hỏi:

- Chẳng lẽ thế giới Cực Lạc không có phần của mình sao? Chẳng lẽ còn phải luân hồi chịu khổ chịu nạn nữa sao?

Không biết bà đã rơi bao nhiêu nước mắt về việc này.

Tháng 4 năm 2000, cư sĩ Diệp đến đạo tràng chúng tôi, nghe giảng Pháp môn Bản Nguyện Niệm Phật. Khi bà nghe đến Hoàng Nguyện Đại Từ Đại Bi Siêu Thế của Phật A Di Đà, không dứt bỏ một chúng sanh nào, Ngài muốn độ tất cả chúng sanh vãng sanh thành Phật, thì nước mắt bà rơi như mưa. Bà nghẹn ngào lớn tiếng nói:

- A Di Đà Phật Đại Từ Đại Bi muốn cứu tất cả chúng sanh thoát ly khổ hải. Vậy là con được cứu rồi! Vậy là con được cứu rồi! Thế giới Cực Lạc cũng có phần của con, Đức Từ Phụ Phật A Di Đà muốn cứu con, nhất định muốn cứu con! Con rất mừng, rất vui, rất hạnh phúc! Nam Mô A Di Đà Phật! Nam Mô A Di Đà Phật!

Tâm Đại từ đại bi của Phật A Di Đà khiến cư sĩ Diệp vô cùng cảm động, hoan hỉ phát khởi tín tâm. Các cư sĩ có mặt tại Đạo tràng cũng đều hoan hỉ. Mọi người xướng to danh hiệu Phật, cùng nhớ ơn Phật.

Từ sau khi nhe và tin nhận Bản Nguyện Niệm Phật, cư sĩ Diệp lấy niệm Phật làm Chánh Định Nghiệp. Bà cảm ơn sự cứu độ của Phật A Di Đà.

Cuối tháng 6 năm 2000, con trai bà dẫn bà đến bệnh viện khám bệnh. Lúc đó bác sĩ giữ bà lại nằm viện điều trị. Nhân lúc con trai bà về nhà lấy đồ dùng, cư sĩ Diệp tìm đến bác sĩ hỏi thăm bệnh tình. Thấy bác sĩ có vẻ lo lắng, bà liền nói:

- Trước khi nghỉ hưu tôi cũng làm công việc ngành y. Bây giờ tôi là người niệm Phật, sống chết đối với tôi mà nói có ý nghĩa đặc biệt, xin bác sĩ nói thật cho tôi biết để tôi sớm mà sắp xếp cho xong.

Khí chất phi phàm của bà khiến cho bác sĩ động lòng, nói thật bệnh tình của bà là ung thư phổi thời kỳ cuối, chỉ còn thời gian một hai tháng nữa thôi. Sau khi nghe xong cư sĩ Diệp chẳng mảy may hoảng sợ. Để con trai bà yên lòng, bà đành phải nằm viện vài ba ngày, sau đó bà thuyết phục con trai để bà xuất viện về nhà nhất tâm niệm Phật.

Sau khi cư sĩ Diệp xuất viện, các cư sĩ đến thăm bà. Bà vui mừng mà nói với mọi người:

- Tôi báo tin mừng với mọi người, tôi sắp về nhà rồi. Khi đi tôi còn phải nhờ mọi người tiễn tôi một chặng đường. Đồng thời bà giao phó hậu sự, nhờ cư sĩ Mã Quế Linh lo liệu dùm và nhờ mọi người giúp đỡ. Hôm đó bà còn mời mọi người ăn mì để ăn mừng. Các cư sĩ có mặt đều tán thán. Một người niệm Phật có niềm tin như cư sĩ Diệp, đích thực giống như Pháp Nhiên Thượng Nhân từng giảng: “Những hành giả nguyện sanh Tịnh Độ khi bị bệnh lại rất vui. Đối với người thế gian, cái chết khiến họ sợ hãi và bi ai như thế. Nhưng đối với chúng ta những người niệm Phật khi đó sẽ là thời khắc huy hoàng nhất”.

Ngày 18 tháng 10, cư sĩ Diệp bắt đầu ăn không được gì cả, mỗi ngày chỉ uống một ít nước trắng, thân thể yếu ớt không thể ngồi dạy, chỉ nằm một chỗ, lắng nghe danh hiệu Phật, trong lòng niệm Phật theo.

Khoảng 12 giờ khuya ngày 20 tháng 10, các cư sĩ đang niệm Phật, cư sĩ Diệp đột nhiên ngồi bật dậy. Cử chỉ này làm mọi người kinh ngạc. Trên mặt bà nở một nụ cười vô cùng phấn khởi. Hai tay bà ôm chầm lấy một cư sĩ đang đứng bên cạnh trợ niệm và nói to:

- Phật A Di Đà đến rồi! Phật A Di Đà đến rồi!

Kế đó bà chấp tay lại và xưng niệm "Nam Mô A Di Đà Phật".

Mọi người đều quên rằng đang là ban đêm, đồng thanh xướng to Phật hiệu, tâm vui mừng hớn hở cứ kéo dài, kéo dài thật lâu mới có thể bình tĩnh lại.

Ngày 23 tháng 10, trước lâm chung mười ngày, cơ thể Diệp cư sĩ đã vô cùng yếu ớt rồi mà bà còn có một buổi nói Pháp cảm động tuyệt vời. Có vị cư sĩ nam tên là Cái Bảo Thành, hơn 40 tuổi, bị ung thư phổi, anh bị bệnh khổ dày vò, từng một lần muốn quyên sinh. Sau nhờ cư sĩ Mã khuyên bảo, Quy Y cửa Phật. Hôm đó anh cũng đến Đạo tràng niệm Phật của gia đình cư sĩ Diệp. Hai vị cư sĩ, một vị cổ lai hy, một vị đang thời tráng niên, đều bị bệnh tràng thân, đều là người sắp đi đến điểm cuối cuộc đời. Ở thời khắc đặc biệt này, ở thời điểm đặc thù này, gặp nhau, cư sĩ Diệp hiện thân thuyết Pháp, nói với cư sĩ Cái:

- Chỉ có niệm Phật thì mới có thể ở trong sự bảo hộ của Phật A Di Đà mãi mãi. Từ lúc mắc bệnh đến nay tôi không bị chứng ung thư hành hạ đau khổ, chưa từng uống thuốc. Đó là nhờ sức mạnh gia trì của Phật A Di Đà. Phật đã gánh vác hết tất cả. Tôi từng làm hộ lý cho bệnh nhân ung thư, thấy ai cũng đều đau đớn đến không muốn sống, thật tội nghiệp. Còn tôi thì đã giao phó mình cho Phật A Di Đà rồi. Nhất tâm niệm Phật cùng ở nơi Phật, cho nên thân tuy có bệnh nhưng không bị bệnh làm khổ. Cậu phải nhớ rõ, an tâm niệm Phật, chớ có chấp chước vào cái thân của mình, mọi thứ đều là giả tạm. Niệm Phật thành Phật mới là mục đích duy nhất của chúng ta trong đời này.

Vài câu ngắn gọn, mỗi chữ nghìn vàng! Các cư sĩ có mặt đều cảm động với niềm tin vững chắc của cư sĩ Diệp, chán ghét cõi Ta Bà, ưa thích vãng sanh về Cực Lạc. Đồng thời mọi người cũng cảm động được một cách sâu sắc rằng: "Quang minh Phật A Di Đà chiếu khắp mười phương thế giới, đại từ đại bi nhiếp thủ không bỏ chúng sanh niệm Phật".

Vào một buổi sáng, trước lâm chung một ngày, cư sĩ Diệp đã không còn hơi sức, bà khép đôi mắt lại, thuận tay ngắt một đóa hoa tươi (đầu giường có để một chậu hoa tươi), bà để trước tượng Phật ở đầu giường để dâng cúng. Đây là động tác cuối cùng của bà, một động tác đẹp biết dường nào, một đóa hoa tươi đẹp biết bao!

Ngày hôm sau, vào lúc 11 giờ 40 phút ngày 03 tháng 11, cư sĩ Diệp an nhàn vãng sanh Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, sắc mặt đỏ thắm, không có một tí gì của tướng bệnh khổ, di thể bà phóng quang bảy màu. Chúng tôi có hình để làm bằng chứng.

(Ngày 30 tháng 7 năm 2001, cư sĩ Quách Kính Sâm ghi)

Lời bình:

Nghe mắc bệnh nan y, như nghe được tin mừng

Vì có Bản Nguyện Phật, khiến mọi người an tâm

Phật Di Đà từ bi, không bỏ một người nào

Ai không còn sống được, đều được rước vãng sanh.

 

PADD1

 

Trích Một Trăm Truyện Niệm Phật Cảm Ứng

Pháp sư Huệ Tịnh - Pháp sư Tịnh Tông

Các Bài Pháp Nổi Bật

"Tự Mình Chẳng Về, Về Liền Được; Gió Trăng Quê Cũ Há Ai Giành?"

  • Mô tả

    Thư trả lời cư sĩ Vu Quy Tịnh
    (năm Dân Quốc 22 - 1933)

    Đã ăn chay trường niệm Phật, [vẫn cần] hãy nên đem tông chỉ Tịnh Độ và những nghĩa lý tu trì quan trọng kể...
    Muốn học Phật phải giữ vẹn luân thường, trọn hết bổn phận, dứt lòng tà, giữ lòng thành, đừng làm các điều ác, vâng giữ các điều lành thì mới được. Chẳng thể làm hiền nhân, thiện nhân trong thế gian, làm sao được lợi ích chân thật nơi Phật pháp?

  • Quanh Năm Niệm Phật

  • Mô tả

    Thư trả lời cư sĩ Trầm Thọ Nhân
    (năm Dân Quốc 20 - 1931)

    Vãng sanh là đã siêu phàm nhập thánh, quả thật là may mắn lớn lao

    Nhận được thư ông từ ba hôm trước, biết lệnh lang là Hà Sanh đã niệm Phật vãng sanh. Tuy về Thế Đế, tựa hồ [đó là] chuyện bất hạnh, nhưng vãng sanh là đã siêu phàm nhập thánh, quả thật là may mắn lớn lao. 

  • Cậy Vào Phật Từ Lực Đới Nghiệp Vãng Sanh, Nếu...

  • Mô tả

    Phát khởi mạnh mẽ chí hướng lớn lao

    1) Hết thảy chúng sanh đều sẵn có Tánh Đức, nhưng rất ít có Tu Đức. Nay đã phát tâm học Phật là do từ Tánh Đức khởi lên Tu Đức. Tuy có tâm ấy, nhưng nếu chẳng kiệt thành tận kính tu trì thì Tu Đức chẳng thể tăng trưởng, Tánh Đức vẫn bị phiền não ác nghiệp gây chướng ngại như cũ, chẳng thể hiển hiện được! Như mặt trời trong mây, trọn chẳng thấy được tướng sáng. Vì thế, phải phấn chấn tinh thần, giữ vẹn luân thường, trọn hết bổn phận, dứt lòng tà, giữ lòng thành, đừng làm các điều ác, vâng giữ các điều lành, làm các điều lành trong thế gian.

  • Chứng Bất Thoái Ngay Trong Hiện Đời

  • Mô tả

    Chánh kinh:
    Ngã tác Phật thời, tha phương thế giới chư Bồ Tát chúng văn ngã danh giả, chứng ly sanh pháp, hoạch đà-ra-ni, thanh tịnh hoan hỷ, đắc bình đẳng trụ. Tu Bồ Tát hạnh, cụ túc đức bổn. Ứng thời bất hoạch nhất nhị tam nhẫn. Ư chư Phật pháp, bất năng hiện chứng Bất Thoái Chuyển giả, bất thủ Chánh Giác.
    Lúc tôi thành Phật, các hàng Bồ Tát trong các thế giới phương khác nghe danh hiệu tôi liền chứng ly sanh pháp, đắc đà-ra-ni, thanh tịnh, hoan hỷ, đắc bình đẳng trụ, tu Bồ Tát hạnh, đầy đủ cội đức; nếu ngay lập tức chẳng đạt được một, hai, hay ba thứ Nhẫn, với các Phật pháp nếu chẳng thể chứng ngay được Bất Thoái Chuyển thì chẳng lấy Chánh Giác.

  • Pháp Môn Vừa Cực Khó Vừa Cực Dễ

  • Mô tả

    Thư trả lời cư sĩ Tập Hoài Tân
    (năm Dân Quốc 20 - 1931)

    Dù có đắc nhất tâm cũng chưa chắc được vãng sanh

    Ông đã biết lợi ích của việc niệm Phật thì từ rày hãy nên gắng công hơn để tự được nhất tâm. Nhưng một pháp niệm Phật chú trọng vào ba pháp Tín - Nguyện - Hạnh, chỉ biết niệm nhưng không sanh lòng tin và phát nguyện, dù có đắc nhất tâm cũng chưa chắc được vãng sanh. Nếu đầy đủ lòng tin chân thật, nguyện thiết tha, dẫu chưa đạt nhất tâm bất loạn, vẫn có thể cậy vào Phật từ lực để vãng sanh.

  • Đắc Đà-Ra-Ni

  • Mô tả

    Chánh kinh:
    Ngã tác Phật thời, tha phương thế giới chư Bồ Tát chúng văn ngã danh giả, chứng ly sanh pháp, hoạch đà-ra-ni, thanh tịnh hoan hỷ, đắc bình đẳng trụ. Tu Bồ Tát hạnh, cụ túc đức bổn. Ứng thời bất hoạch nhất nhị tam nhẫn. Ư chư Phật pháp, bất năng hiện chứng Bất Thoái Chuyển giả, bất thủ Chánh Giác.
    Lúc tôi thành Phật, các hàng Bồ Tát trong các thế giới phương khác nghe danh hiệu tôi liền chứng ly sanh pháp, đắc đà-ra-ni, thanh tịnh, hoan hỷ, đắc bình đẳng trụ, tu Bồ Tát hạnh, đầy đủ cội đức; nếu ngay lập tức chẳng đạt được một, hai, hay ba thứ Nhẫn, với các Phật pháp nếu chẳng thể chứng ngay được Bất Thoái Chuyển thì chẳng lấy Chánh Giác.

  • Chiếu Tột Mười Phương

  • Mô tả

    Chánh kinh:
    Ngã tác Phật thời, sở cư Phật sát, quảng bác nghiêm tịnh, quang oánh như kính, triệt chiếu thập phương vô lượng vô số bất khả tư nghị chư Phật thế giới. Chúng sanh đổ giả, sanh hy hữu tâm. Nhược bất nhĩ giả, bất thủ Chánh Giác.
    Lúc tôi thành Phật, cõi Phật tôi ở rộng rãi nghiêm tịnh, sáng ngời như gương, chiếu thấu mười phương vô lượng vô số chẳng thể nghĩ bàn thế giới của chư Phật. Chúng sanh trông thấy sanh tâm hy hữu. Nếu chẳng được vậy, chẳng lấy Chánh Giác.

  • Hễ Có Tín Nguyện Thì Không Một Ai Chẳng Được Thấm Nhuần, Viên Đốn Thẳng Chóng

  • Mô tả

    Luân chuyển sanh tử bao kiếp dài lâu

    Hết thảy các pháp môn được nói trong giáo pháp cả một đời của đức Như Lai tuy Đại - Tiểu bất đồng, Quyền - Thật đều khác, nhưng không pháp nào chẳng nhằm làm cho chúng sanh đoạn Hoặc chứng Chân, liễu sanh thoát tử, phô bày trọn vẹn cái họ sẵn có, thành ngay vào Phật đạo đó thôi! Nhưng vì chúng sanh căn cơ bất nhất, khiến cho đức Như Lai phải tùy thuận cơ nghi, lập ra đủ mọi cách thuyết pháp Thiên - Viên - Đốn - Tiệm. Nhưng chúng sanh luân chuyển sanh tử bao kiếp dài lâu, Hoặc nghiệp sâu dầy ngăn lấp diệu minh, nếu không phải là người túc căn thành thục lại muốn ngay trong một đời này hoàn thành thì thật là hiếm có mấy ai.