Phương Hiếu Nhụ triều nhà Minh, cha ông khi chuẩn bị lo hậu sự thì mộng thấy một ông lão mặc áo đỏ xá ông nói: “Chỗ cái huyệt của ông, chính là chỗ ở của chúng tôi. Xin ông thư thả cho ba ngày, đợi con cháu tôi dọn đi hết, sau tôi nhất định sẽ báo đáp ông”. Nói xong lại lạy ông mấy lạy. Cha Phương Hiếu Nhụ tỉnh dậy không tin, vẫn cho người đào mộ, bên trong có mấy trăm con rắn đỏ, đều đốt chết hết. Đêm đó lại mộng thấy ông già khóc nói: “Tôi đã chí thành khẩn thiết xin ông, vì sao ông lại làm cho 800 con cháu tôi chết trong lửa đỏ? Ông đã tuyệt diệt gia tộc của tôi, tôi cũng sẽ tuyệt diệt gia tộc của ông”. Sau sanh Phương Hiếu Nhụ, lưỡi anh ta giống như lưỡi rắn. Phương Hiếu Nhụ làm quan đến Hàn Lâm Học sĩ, do chọc giận Minh Thành Tổ, Minh Thành Tổ đã hạ lệnh tịch thu và tru di thập tộc. Tính số người bị giết vì chuyện đó, khớp với số rắn bị giết.
Lời bàn:
Phật nói: con cái vì ba nhân duyên mà sanh vào nhà mình: một là đến đòi nợ, hai là đến trả nợ, ba là oan gia đối đầu. Người đời chỉ biết, những kẻ thích bài bạc hút chích, tiêu xài phung phí tán gia bại sản là oan gia đối đầu; đâu biết quyền uy thế lực hơn người, mang tai hoạ cho đến cả gia tộc, cũng là oan gia đối đầu. Người đời chỉ biết thiếu thể diện, làm cho người thân bị sỉ nhục, là oan gia đối đầu; đâu biết những người xây dựng sự nghiệp, làm rạng tổ tông, hậu thế ngàn đời hưởng thọ tế tự, cũng là oan gia đối đầu. Người đời tranh đoạt tài sản, đều là để cho con cháu, nhưng nếu nghĩ đến kết quả sau này, tuy là hiện tại con cái vây quanh, lại có ích gì? Một đời làm lụng vất vả, chỉ là tự tìm khổ não mà thôi! Cho nên lấy cắp vật nhà người, người lại đầu thai làm con để phá tán. Người đời ngày ngày sống trong điên đảo mê hoặc, ngày ngày trói mình trong lợi hại được mất, trường kỳ trần luân đoạ lạc mà không giác ngộ, thật là đáng sợ!
Trích Vạn Thiện Tiên Tư
Chu An Sĩ