“Nguyện sanh bỉ quốc” (Nguyện sanh cõi ấy) là như câu: “Sở hữu thiện căn tâm tâm hồi hướng, nguyện sanh ngã quốc” (Tất cả thiện căn tâm tâm hồi hướng nguyện sanh cõi ta) trong nguyện thứ mười tám; câu “phục dĩ thiện căn hồi hướng, nguyện sanh ngã quốc” (lại đem thiện căn hồi hướng nguyện sanh cõi ta) trong nguyện mười chín; câu “chí tâm hồi hướng, dục sanh Cực Lạc, vô bất toại giả” (chí tâm hồi hướng muốn sanh Cực Lạc thì không ai chẳng được toại ý) và “phát Bồ Đề tâm, yếm hoạn nữ thân, nguyện sanh ngã quốc” (phát Bồ Ðề tâm, chán ngán thân nữ nguyện sanh cõi ta) trong nguyện hai mươi mốt. Những nguyện như vậy đều khuyên phát nguyện hồi hướng, cầu sanh Tịnh Ðộ.
Kinh A Di Ðà nói: “Chúng sanh văn giả, ưng đương phát nguyện, nguyện sanh bỉ quốc” (Chúng sanh nghe vậy phải nên phát nguyện, nguyện sanh sang cõi kia) và “nhược hữu tín giả, ưng đương phát nguyện, sanh bỉ quốc độ” (nếu có ai tin tưởng thì phải nên phát nguyện sanh về cõi kia). Kinh cũng bảo: “Nhược hữu nhân dĩ phát nguyện, kim phát nguyện, đương phát nguyện, dục sanh A Di Đà Phật quốc giả, thị chư nhân đẳng, giai đắc Bất Thoái Chuyển ư A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề” (Nếu có kẻ đã phát nguyện, nay phát nguyện, sẽ phát nguyện muốn sanh về cõi nước Phật A Di Ðà thì những người ấy đều đắc Bất Thoái Chuyển nơi Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác). Rõ ràng “nguyện sanh bỉ quốc” (nguyện sanh về cõi ấy) là điều trọng yếu để được vãng sanh Cực Lạc.
"Nguyện sanh bỉ quốc". Chúng ta đã thật sự nguyện thiết tha?
Phẩm 24. Tam Bối Vãng Sanh
Ngài Hoàng Niệm Tổ