Con gái cư sĩ Tào Lỗ Xuyên ở Tô Châu, gả cho nhà họ Văn, có một con rắn đuổi theo con chim bồ câu vào nhà, người nhà đánh chết con rắn. Qua mấy ngày sau, rắn nhập vào con gái Tào Lỗ Xuyên nói tiếng người rằng: “Ta ngày xưa là thái thú Kinh Châu, Hầu Cảnh làm phản, đuổi theo ta, ta chết trận bên bờ sông. Cha mẹ vợ con ta không biết có bình an không?” Lỗ Xuyên kinh ngạc nói: “Hầu cảnh là người thời Lục Triều, hiện tại đã trải qua Trần, Tuỳ, Đường, Tống, Nguyên và đến triều Minh rồi”. Hồn ma mới giác ngộ được đã chết rất lâu, bèn nói: “Tôi đã làm thân rắn, bị đánh chết cũng không oán hận, chỉ cần các người lạy cho một bộ “Lương Hoàng Sám”, tôi sẽ đi ngay”. Lạy sám hoàn tất, hồn ma đòi cơm chay, lại mở một đàn cúng cô hồn. Hôm sau, con gái Tào Lỗ Xuyên liền tỉnh lại, bình thường trở lại.
Lời bàn: Đời người ở thế gian, sanh tử luân hồi, qua lại, giống như hít thở, chốc vào bào thai, chốc lại xuất thai; chốc vào, chốc ra vô cùng tận. Sanh, không biết từ đâu đến; chết, cũng không biết đi về đâu, mê mê mờ mờ, thiên sinh vạn kiếp đều không biết. Chốc sanh lên trời, chốc xuống địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, chốc lên chốc xuống, chìm chìm nổi nổi, trăm kiếp ngàn đời cũng không biết. Ngày xưa trưởng giả Tu-đạt xây tinh xá cho Phật, Phật thấy trùng kiến trên đất, nói với Tu-đạt: “Tổ kiến này từ thời Phật Tỳ-bà-thi ra đời đến nay, hiện tại đã trải qua bảy đời Phật, chúng vẫn còn đoạ lạc làm thân kiến”. Một vị Phật xuất hiện ở đời, phải trải qua thời gian rất dài, huống hồ là bảy vị Phật? Sau Phật Thích-ca Mâu-ni, phải trải qua 1720 vạn năm Phật Di-lặc mới từ cung trời Đâu-suất giáng sanh thành Phật, không biết tổ kiến này có thoát thân kiến hay không? Từ thí dụ này mà nhìn, con rắn này từ thời Nam Bắc Triều đến nay, hơn 1100 năm đã giải thoát được thân rắn, cũng không gọi là quá chậm. Ôi! Chịu báo sanh tử luân hồi như vậy mà không biết cầu sanh Tây phương Tịnh độ, vĩnh viễn ra khỏi sáu đường, thì có khác gì súc sanh một đời trôi qua vô ích?
Trích Vạn Thiện Tiên Tư Tập
Chu An Sĩ