Tỳ kheo Ni Pháp Quang, thế danh Đặng Nhân Chân, người thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc.
Năm 1984, cô đến đảnh lễ Ni Sư Thượng Tánh Hạ Diệu xin xuất gia. Năm 1986 thọ giới Cụ Túc.
Vào 0 giờ 45 phút ngày 07 tháng 4 năm 2004 (tức Âm lịch ngày 18 tháng 02 nhuần), an tường xả bỏ báo thân, vãng sanh Cực Lạc, hưởng thọ 82 tuổi.
Ni Sư vốn tu hành nhiều môn, tuy tinh tấn khổ tu nhưng cũng không dám chắc mình được vãng sanh. Sáu năm trước bị té không may bị gãy xương, chịu khổ gấp bội. Vì thế tâm mong cầu ra khỏi sanh tử luân hồi của Ni sư càng tha thiết hơn. Bấy giờ vị Tăng Y là Pháp sư Tịnh An đang chữa trị cho Ni sư, khuyên Ni sư nên nhất hướng chuyên xưng Nam Mô A Di Đà Phật, nương nhờ Nguyện lực của Phật A Di Đà, quyết định vãng sanh Tây Phương Tịnh Độ! Ni sư nghe xong, trong lòng hoan hỉ. Từ đó bèn hạ quyết tâm nhất hướng chuyên niệm danh hiệu Phật A Di Đà.
Tháng 02 năm 2004, Ni sư bị tai biến mạch máu não, tự biết mình chẳng còn sống bao lâu nữa, Ni sư bèn buông bỏ vạn duyên, chỉ cầu sanh Tây Phương.
Trước lâm chung một tháng, mỗi ngày Ni sư chỉ uống chút ít nước ấm, niệm Phật càng ân cần. Trước lúc mất hai ngày Ni sư thấy hai luồng ánh sáng trắng, do được sự gia trì bất khả tư nghì của Nguyện lực Phật A Di Đà, cho đến lúc mạng chung Ni sư vẫn chánh niệm phân minh.
Sau hơn 30 giờ vãng sanh, khi nhập liệm, tay chân của Ni sư mềm mại như bông gòn. Sau 7 ngày trợ niệm thì trà tỳ, được rất nhiều viên xá lợi đủ màu, vài trăm viên xá lợi hoa có hình dáng hoa sen hoặc hình dạng tai Phật. Người nghe thấy đều khen kỳ diệu, cảm Phật lực bất khả tư nghì. Người chưa tin thì phát tâm tin nhận, người niệm Phật rồi thì niệm Phật càng tinh cần hơn.
Trước khi lâm chung Ni sư khai thị cho đại chúng:
- Mọi thứ ở Ta Bà không phải thật, nên buông xuống, ngay cả một ngọn cỏ cũng chẳng nên lưu luyến, những thứ đó đều là hại người. Ta Bà khổ nên chán ghét lìa xa, phải chuyên niệm Phật vãng sanh Tây Phương.
Ni sư Pháp Quang sau khi nghe xong đạo lý chuyên tu niệm Phật quyết định vãng sanh, từ đó bèn chuyên niệm Nam Mô A Di Đà Phật, được vãng sanh thù thắng, thiêu ra được vài trăm viên xá lợi đủ màu. Còn sư phụ của Sư là Ni sư Tánh Diệu, cả đời tinh tấn tu trì, thích làm bố thí, thường niệm Phổ Môn Phẩm… Hơn ba mươi năm chưa ra khỏi núi đá Am Chánh, không vướng chuyện thế gian, ngay cả con đường Cửu Hoa cũng chưa đi qua, nổi danh khắp trong và ngoài nước. Mạng chung lúc 97 tuổi. Mọi người đều tưởng Ni sư Tánh Diệu lúc ra đi cũng rất thù thắng. Hàng Đệ tử cũng trông mong khi thiêu ra được nhiều xá lợi nhưng tình hình lúc mạng chung xảy ra bình thường, cũng không có xá lợi.
Giờ đây Tỳ kheo Ni Pháp Quang chẳng có tiếng tăm gì, một Đệ tử không nổi trội thế mà lại vượt qua Sư phụ. Đây là điều mà mọi người chưa từng nghĩ đến, làm chấn động cả Cửu Hoa Sơn, khiến mọi người suy nghĩ sâu sắc hơn. Chúng sanh thời Mạt Pháp xét cho cùng nương nhờ Pháp môn chuyên tu niệm Phật là hơn hẳn.
(Tháng 4 năm 2004, chùa Hoằng Nguyện, Thích Chuyên Niệm ghi).
Lời bình:
Thầy trò đồng tu đồng phát nguyện
Một người tu tạp một người chuyên
Thầy ba mươi năm tu tạp hạnh
Không bằng niệm Phật chuyên càng chuyên.
Trích Một Trăm Truyện Niệm Phật Cảm Ứng
Pháp sư Huệ Tịnh - Pháp sư Tịnh Tông