Niệm Phật chẳng dừng, trên hòm nở Hoa sen.
Vào triều đại nhà Minh, ở đất Việt có ông Thái Liên Hoa, là người chất phát hồn hậu suốt đời, chẳng có tài năng gì, nhưng ngày đêm lại chuyên cần niệm Phật, không biết mỏi mệt, chẳng hề dừng nghỉ. Sau khi ông mất, trên quan tài bỗng xuất hiện một đóa hoa sen. Mọi người quen biết xung quanh thấy thế vừa kinh ngạc vừa tán thán, do sự kiện này mới gọi ông là Thái Liên Hoa vậy.
(Liên Trì Đại Sư -“Vãng Sanh Tập”)
Lời bàn:
Ngu muội chẳng biết gì, thật thà không gian trá,
Tâm nhớ miệng niệm Phật, hẳn nhiên sanh cõi Phật.
Ngày đêm dù chỗ nào, niệm niệm không gián đoạn,
Trọn ngày ở Ta-bà, trọn ngày ở Cực lạc.
Dù đang ở Sáu đường, đã ra khỏi Ba cõi,
Suốt đời tại Tịnh Độ, vĩnh viễn thoát Luân hồi.
Một pháp môn Niệm Phật, đơn giản và mau chóng,
Người hiền-ngu, thiện-ác, không tơ tóc phân biệt.
Tin Phật niệm Phật, thao thao bất tuyệt.
Vào triều đại nhà Thanh, ở Gia Hưng có Cư sĩ Thẩm Đình Du, vốn là người cẩn thận nghiêm túc, làm việc gì cũng tận tâm tận lực. Cư sĩ tin pháp Niệm Phật, và niệm danh hiệu Phật thao thao bất tuyệt, mọi người thấy thế đều cười nhạo, song Cư sĩ chẳng hề lưu tâm.
Cư sĩ niệm Phật tinh tấn như thế trải qua độ vài ba chục năm, một hôm tự nghĩ: Niệm Phật càng thành thục, xử sự càng minh bạch. Vào năm 73 tuổi, Cư sĩ biểu hiện bệnh nhẹ và đột nhiên bảo với người thân rằng: Đức Phật đến rồi, phóng hào quang đón tiếp tôi, rồi tự đốt hương mà vãng sanh. Bấy giờ là ngày 19 tháng 3 niên hiệu Gia Khánh thứ 19 (1814 TL).
(Nhiễm Hương Tập – Tịnh Độ Thánh Hiền Lục)
Lời bàn:
- Tu pháp môn Niệm Phật, dù đi đứng nằm ngồi, giờ chốn hay mọi việc, hết thảy không trở ngại.
- Tin tưởng chuyên niệm Phật, chính thân là đạo tràng, tùy âm thanh xưng niệm, cùng hiện hữu với Phật.
- Dù rảnh hay bận rộn, vẫn không quên niệm Phật, niệm niệm luôn thường tại, động-tịnh vẫn nhất như.
- Niệm Phật càng thành thục, xử sự càng minh bạch, niệm Phật làm tâm tịnh, tâm tịnh Trí huệ sanh.
Trích Niệm Phật Nhất Định Vãng Sanh
Pháp Sư Huệ Tịnh - Pháp Sư Tịnh Tông